Nguyễn Hiền Nhân

Tình trong cõi ảo



Biển dài rộng người ta có thể đo
Còn tính đại dương bao lâu nỗi sóng,
Còn mây thì vẫn lang thang với gió,
Đến ngàn năm,không xác định bến bờ.

Chuyện tình yêu khởi đầu từ hò hẹn,
Rồi hai người thương nhớ, ngóng trông nhau,
Đời vô thường khó tránh cảnh bể dâu,
Hạnh phúc và khổ đau luôn dồn nén,

Nhiều canh khuya chúng mình vương luyến mến,
Trãi nỗi lòng đầy trăn trở vào thơ,
Từ cỏi ảo ta xây đắp ước mơ,
Suốt kiếp mong cận kề nhau sớm tối.

Nhưng thiên đường ta có đi sai lối?
Hai phương trời-hai khoản cách xa xôi...
Tiếng yêu nào em dành tặng riêng tôi?
Vẫn có thể đem trao cho người khác?

Ta đã nghe rõ âm vang bài hát,
Như Tử Kỳ xưa tri ngộ Bá nha,
Nàng Trác văn Quân cũng là gái góa,
Xao xuyến lòng trước Tư mã Tương Như

"Phượng cầu kỳ Hoàng"thành bản tình ca,
Không ngờ đã mở ra trang tình sữ,
Kim Lệ ơi! em cũng là kỳ nữ,
Thơ của nàng làm rối nhịp tim ta..

Lắng tâm tư, nghe tiếng lòng em bày tỏ,
Góc phố buồn, mây gió cứ vờn quanh,
Như chút nắng hồng hong ấm cây xanh,
Hồn không ổ khóa ta đang để ngõ

Đời cô đơn ta buồn như nhánh cỏ,
Bia bọt đầy trốn quán trọ trần gian,
Chờ đợi nàng hóa giải mọi bất an,
Như thánh dược chửa trái tim lầm lỡ

Thắp nến nguyện, cùng cầu xin thượng đế,
Cho xác hồn mình mãi mãi bên nhau,
Như vôi trầu quyện chặt với hương cau,
Đón hạnh phúc tuyệt vời trên nhân thế
hmhiennhan

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 10 tháng 9 năm 2012

Bình luận về Bài thơ "Tình trong cõi ảo"